Khổ trước sướng sau

Ngày đăng 18/06/2023
196 Lượt xem


Thật ra là…dành cho những ai muốn thảnh thơi sau này,

Nghe thì có vẻ hơi ngược đời nhưng lại đúng với luật chơi, dám chủ động khổ trước thì tự ắt sẽ được nhiều quả ngọt sau đó.

“Ai cũng chọn phần việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai”, đây là lời trích từ một bài hát, lâu lâu đuối quá, anh em cũng nên tự động viên mình như thế. Thông thường ai muốn khoẻ thì chọn việc nhẹ nhàng là đúng rồi, nhưng phần thưởng từ việc giải những bài toán dễ thì ít ỏi lắm, cho nên anh em chỉ mãi dậm chân tại chỗ hay đi lùi từ từ mà thôi. Bài toán càng khó thì giá trị anh em sẽ càng tăng khi giải được, càng đối diện với những tình huống khó, với những con người khó, với những nguồn lực hạn hẹp, nếu như anh em có thể bước qua được, xử lý ổn thoả được mọi việc, mọi chuyện thì tự nhiên nội lực của anh em sẽ ngày càng tăng level.

Game cuộc đời cũng như chơi game nhập vai vậy đó, nôm na như kiểu: quái vật càng mạnh, cảnh càng khó thì phần thưởng sau trận thắng càng to. Mà nói không phải chứ đã là chơi game mà giải đề dễ quá, rồi hành trình dễ đi, và phần thưởng cũng dễ lấy thì game đó sẽ nhanh chán vô cùng, không có mấy ai chơi đâu.

Mà khổ nỗi cái thói đời lạ thế chứ lại, tâm lý chúng ta thì luôn luôn muốn chống lại luật chơi tự nhiên, là lúc nào cũng muốn game phải dễ nhưng phần thưởng lại phải thật nhiều, hay cũng như kiểu làm ít nhưng mà phải được hưởng thật nhiều. Thật ra mà nói, tất cả chúng ta, dù là có đang làm nghề gì đi nữa, thì đều là những người đi giải quyết vấn đề hết.

- ai giải quyết vấn đề lớn thì nhận quà lớn,

- ai giải quyết vấn để nhỏ thì nhận quà nhỏ.

Nói đi cũng phải nói lại, thế còn dân nghệ sĩ, ca sĩ thì sao nhỉ? Họ hát 1 bài nếu có càng nhiều người nghe, thì đó là giải quyết vấn đề về tinh thần, về giải trí, về thư giãn, thậm chí là về cả trị liệu tâm lý nữa… nên tính nhanh là giải quyết được vấn đề cho nhiều người thì phần thưởng họ nhận lại phải tương xứng chứ. Nghe cũng có vẻ hợp lý: Cho nên, đôi lúc, chúng ta thấy có một số nghề sao họ có thu lợi nhiều và dễ ăn quá rồi mình đâm ra sinh tâm so sánh đố kỵ thì đầu mình chưa có sáng, đôi lúc mình làm 10 tiếng một ngày, giải quyết toàn mấy vấn đề nhỏ nhỏ, thì phần quà cũng nhỏ nhỏ thôi. Rồi cũng lại có người nghĩ, đôi khi cũng phải do phúc đức hay may mắn của từng người nữa chứ. Thì đúng là do phúc đức người ta tốt hơn, nhưng để có phúc tốt hơn thì họ cũng đã từng phải giải những bài toán lớn trước đó rồi, nên giờ cái nhân cũ trổ ra cái quả này nên mới bắt đầu game là đầu họ sáng rực và biết mình cần làm những gì…

Chung quy là mình phải chịu giải những bài toán khó hơn hay vấn đề to hơn để nâng giá trị mình lên. Chính xác, có những gian khổ rất cần thiết, mà quan trọng là chúng ta có dám làm, có dám đối diện để nó giúp mình lớn hơn hay không.

Có những người nhiều khi còn không được chọn màn chơi, mà game đời đã đưa họ vào tình huống khó luôn, ví như các Single Mom chẳng hạn, Mẹ đơn thân 1 đứa con, thậm chí là 2-3 đứa. Để duy trì sự cân bằng và nuôi dạy con cái tới nơi tới chốn cũng cần nhiều nghị lực lắm chứ. Nên không phải tự nhiên mà đa phần các Mẹ đơn thân đều có khí chất mạnh mẽ và độc lập toát ra rất rõ thế đâu. Vì cơ bản kiếp phụ nữ đã khổ đủ bề rồi, mà giờ còn một mình nuôi con thì lại càng khổ trong khổ, nhưng vượt qua cái khổ đó thì cái nội lực nó lại càng dày lên.

Anh em thông não được chỗ này thì từ đây trở đi, thấy gian khổ thì hãy cứ xung phong lao vào để tăng nội lực lên. Cứ tự nhắc nhở chính mình rằng: giải quyết những vấn đề lớn thì phần thưởng sẽ lớn, rồi sẽ đến một lúc, mình làm đơn giản cũng không phải vì để được nhận phần quà to, mà là để thấy mình được lớn hơn mỗi ngày. Người đời có thể ngại khổ, nhưng đâu biết có những cái khổ đưa chúng ta đến con đường thoát khổ. Còn khổ cứ than trời trách phận thì chỉ luẩn quẩn trong khổ suốt mà thôi.

Anh em đi làm, tự chủ động nhận việc gian khổ thiệt thòi một tý thì tính ra lại khôn, vì tiền ăn cũng hết, nhưng nội lực đã tăng thì anh em ăn cả đời này sang đời khác, chưa kể nó là “nhân” cho các quả trí tuệ lớn hơn sau này.

Anh em có để ý thấy mấy ông chủ hay ngồi chơi không mà sao họ vẫn có tiền nhiều quá trời? Thì phải nhìn ra được một điều là, để tạo một sân chơi cho từng ấy người vào làm, ra được dịch vụ hay sản phẩm đó rồi cung cấp cho từng ấy khách hàng. Tổ chức được sân chơi đó đã là một bài toán khó nan giải rồi, huống chi để có một sân chơi bền vững lại càng khó nữa. Vấn đề khó thì phần thưởng sẽ to, nó công bằng tuyệt đối. Nên rút cuộc, anh em cũng thấy đấy, càng muốn thảnh thơi thì càng phải lao vào gian khổ để mình xứng đáng có được sự thảnh thơi đó.

Chị em phụ nữ thì tôi không nói, nhưng đã là đàn ông mà sợ gian khổ thì mãi mãi sẽ bị game đời nó dắt mũi suốt thôi.


Chia sẻ: