Cảm nhận về sách Nhân quả không miễn trừ ai của Nguyễn Chu Phác

Ngày đăng 18/09/2023
248 Lượt xem

Tác giả

Hằng ngày, mỗi khi rảnh việc làm, tôi thường lên mạng xã hội tìm những cuốn sách để đọc cho khuây khỏa tâm hồn và ngẫm lại những điều tốt đẹp, lánh xa những thói đời không tốt. Đọc sách là sở thích của tôi thuở còn ít tuổi. Những cuốn sách, mẩu chuyện, tác phẩm văn học dường như thế hệ chúng tôi 6X, 7X quen với đọc sách chứ không như bây giờ hễ cầm đọc cái gì là "tụi nhỏ” hai con mắt díp lại. Ham đọc sách, báo cũng là thú vui để rèn luyện đầu óc minh mẫn ít quên vặt rồi tự mình chữa lỗi viết sai. Đọc để bổ sung kiến thức, học được nhiều điều thú vị, hiểu đời so sánh hiện tại với quá khứ xem thiếu sót gì.

Trong những cuốn sách đã đọc qua, tôi ấn tượng với Cuốn "Nhân quả không miễn trừ ai” của nhà văn quân đội Nguyễn Chu Phác do nhà xuất bản Hội nhà văn ấn hành, bìa màu vàng, trang nhã làm tôi đọc đi đọc lại cảm thấy rút ra nhiều bài học ở đời của con người sống kiếp trần gian. Là những đau thương, nhẫn nhịn, đối thân xử thế, việc làm đúng sai xưa và nay vẫn như còn mới mẻ. Đọc mới tường những cảnh đời là thế! Tôi đã lưu dữ liệu để khi nào cũng có thể đọc chiêm nghiệm cho mình.

“Nhân quả không miễn trừ ai” là cuốn truyện của Nguyễn Chu Phác đã cuốn hút người đọc ngay từ những bài đầu tiên của tác phẩm. Tôi đã bị sách cuốn ngay từ tựa bài đầu tiên “Kinh nhân quả và Kinh nhân quả ba đời” với những câu thơ như răn dạy người đời từ đạo làm con cho đến tình bạn, người làm điều ác nhân, thất đức, miệng lưỡi cuối cùng cũng phải “Đọc để suy nghĩ sửa mình, tu thân…”. Tuyệt vời!

Nhà văn quân đội này đưa vào một số truyện ngắn, truyện kể nhằm giúp người đọc bớt căng thẳng, nhưng vẫn nói lên định luật Nhân quả một cách toàn diện trong lẽ sống thường nhật.

Ở đó, mỗi một mẩu chuyện là mỗi một dụng ý mà người đọc mải mê đọc để dõi theo những gì đang diễn ra để rồi xuýt xoa, rằng một điều gì phảng phất quanh đây hay có thể mình đã gặp hôm qua hay ngày nảo ngày nào. Những chuyện ấy ta từng xúm lại kể cho người này người kia nghe để né tránh việc xấu ác hoặc lấy đó làm những minh chứng cho nhân quả hiện diện nơi đời. Ví dụ như truyện về con sói - Ăn cháo đá bát - cảnh báo hậu quả sự vô ơn; Trời ơi, con gái! chê thói kiêu căng; Bà ơi là bà ơi! đề cập về bất hiếu; Chết đói nói lên giá trị lòng nhân đạo...

Cuốn sách do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành, ai đã từng lật ra từng trang để đọc có lẽ sẽ không gấp lại ngay dù cho công việc đang hối thúc ta phải khẩn trương vì sức hấp dẫn của từng bài. Tôi cũng không ngoại lệ với trường hợp như thế. Cứ đọc một bài ta lại có suy ngẫm riêng của ta, soi lại mình xem có nét nào tương đồng trong câu chuyện để cố kìm lại hoặc sám hối hay “bỏ đi cái tính cách, việc làm, kế hoạch, ý tưởng ấy…” đưa mình về trạng thái cân bằng nhất trong đời thường sống sao cho có ý nghĩa nhất, buông bỏ đi những dằn vặt, nỗi âu lo trong thế giới nhân gian, trong sáng.

Mọi người vẫn bảo, “ở hiền, gặp hiền”, “ở ác, gặp ác” - đó đã là quy luật không ai tránh khỏi. Mình sống phúc đức có thể được báo trả ngay tức khắc, gọi là “nhân quả hiện tiền”. Cứ thanh thản mà sống có khi còn trường thọ. 

Nguyễn Chu Phác là nhà văn quân đội, ông đã xông pha trận mạc với bao nhiêu trận đánh, chứng kiến bao nhiệu lần sinh tử của đồng đội và đã làm bao nhiêu việc để đồng đội về với đất, khóc bao nhiêu nước mắt khi tiễn đưa đồng đội qua những chuyện ông kể trong “Nhân quả không miễn trừ ai” làm cho người đọc rưng rưng niềm xúc động vỡ oà khi không chứng kiến mà mường tượng từng chi tiết trong câu chuyện ông kể. Phải nói, trí nhớ của ông như một tập dữ liệu vi tính thu nạp vào để truyền tải thông tin đến người đọc thật quả là chẳng ai sánh bằng. Những tư liệu ấy được truyền đến người đọc thật sự có ý nghĩa mà mãi mãi về sau giá trị quý báu vô cùng khiến ta đón nhận, khâm phục cái tài kể chuyện thật mà răn dạy người đời sống phải lường trước hậu quả cho kiếp sau kẻo ra đi mà tức tưởi với đời. 

Với 112 câu chuyện, Nguyễn Chu Phác như cùng bạn đọc giải mã bí ẩn của con người trong kiếp nhân sinh, nơi cõi Ta-bà. Tôi đọc “Nhân quả không miễn trừ ai” của nhà văn đã mở ra một hướng nhìn: dù có là ai, thì tấm lưới nhân quả cũng phủ trùm lên họ. Anh có là người bình dân hay quyền cao chức trọng trong xã hội thì cũng đều bị chi phối bởi quy luật ấy. Cuốn sách như lời nhắc nhở “đoạn ác, làm lành” cho tất cả mọi người. 

Tôi ấn tượng với câu chuyện Phá tượng Phật hất xuống hồ trong sách, cảm nghiệm về niềm tin Quan Thế Âm Bồ-tát nơi mình cũng y như vậy.

  “… Ở khu vực hồ nọ, thuộc một thị xã, có một tượng đài đức Quan Thế Âm Bồ-tát ngự trên tòa sen do Phật tử xây dựng lên, quang cảnh thêm phần trang trọng. Không hiểu vì lý do gì, sau giải phóng, người đứng đầu địa phương ra lệnh đập pho tượng hất xuống hồ. Thậm chí cho đào hết gạch ở tòa sen, san bằng phẳng. Người đứng đầu địa phương bảo để xây cái khác.

Mấy tháng sau, ông này bị bệnh ung thư máu, chạy chữa ở nhiều bệnh viện lớn cũng không khỏi, mà bệnh ngày một nặng thêm. Mấy người bảo tại ông phá tượng Phật. Ông cãi lại: “Tượng là cục đất chứ là cái gì!”. Ông bảo: “Có lẽ bị ảnh hưởng chất độc đi-ô-xin (da cam) của quân đội Mỹ”.

Nhưng cuối cùng ông chết thê thảm. Sáng dậy, bác sĩ đến khám thì ông chết từ bao giờ không ai rõ. Mấy ngày sau, con trai ông bị ôtô cán chết. Sau đó, anh ruột ông cũng đổ bệnh hiểm nghèo rồi ra đi! Ông này cũng tham gia phá tượng.”

(Trích Nhân quả không miễn trừ ai của Nguyễn Chu Phác)

Nay, Nguyễn Chu Phác đã về cõi vĩnh hằng nhưng “Nhân quả không miễn trừ ai” vẫn mãi mãi lưu giữ trường tồn, vẫn là những câu chuyện, những răn dạy, những lẽ sống để cho mỗi ai khi đọc đừng có phi phạm rồi gánh chịu những hậu quả không lường trước được chốn nhân gian.

Tiếc thương ông đã về nơi chín tầng mây khói. Thắp nén nhang lòng tưởng nhớ ông, tôi cứ tiêng tiếc điều gì. Lăn con chuột vi tính chậm theo từng trang viết, tôi học được cách viết văn của ông. Sắp xếp câu văn, cách diễn tả hành văn để nghiệm lẽ đời. Rồi lại lấy cuốn truyện mua ở nhà sách nâng niu, gìn giữ, thỉnh thoảng giở ra đọc để hiểu hơn về nhân quả ở đời.

Bài học ở đời trong “Nhân quả không miễn trừ ai” là những thói đời ta thường thấy hiện tại. Chỉ một cái nhìn, dáng đi cũng đoán được tính cách một con người. Nếp sống, cách sống ta hiểu được gia đình ấy thịnh hay suy. Dường như môi trường xung quanh ảnh hưởng, tác động nhiều vào lề lối của vùng, khu, làng quê ấy mà "Nhân quả không miễn trừ ai” giải mã hết cho chúng ta.

Đúng là “Nhân quả không miễn trừ ai” là quy luật, là có thật mỗi nơi, mỗi vùng ta đang sống. Gấp cuốn truyện hay tắt máy vi tính đi dường như tâm hồn ta cảm thấy thư thái như mới ngồi thiền cho tâm tính được an nhàn, thư thái. Cứ đọc “Nhân quả không miễn trừ ai” đi để răn dạy con cháu bây giờ cho bớt những ưu phiền của thời công nghệ 4.0. Ôi! Cuộc đời trải qua nhiều dâu bể! Nghiệm cho mình và cho đời cùng cả với nhân gian.


Chia sẻ:

Có thể bạn muốn xem