Phân Tích Lời Thoại Hay, Anime Fate Zero (Tài liệu tham khảo Anime Fate Zero - kỹ năng sống)

Ngày đăng 22/04/2023
151 Lượt xem

Khi chúng ta tiến lên, chúng ta cố gắng đạt được những chiến công nhưng một ngày kia, chúng ta lại trở về với hư không. Không sao cả, một linh hồn sục sôi là bất tử, một dòng máu nhiệt huyết là vĩnh cửu. Linh hồn của con người là bất tử, linh hồn của những anh hùng và người lương thiện thì bất tử và thiêng liêng. Anh hùng trong lòng bạn là ai? Đối với tôi, đó là Alexander Đại Đế- Alexander the Great- Iskandar- Vua Chinh Phạt. Iskandar đã dành cả cuộc đời ông để chinh phạt những vùng đất xa xôi tít tắp nằm cuối đường chân trời. Cuộc hành trình chinh phạt của ông đã kết thúc từ rất lâu, nhưng đến tận thời đại ngày nay, thậm chí đến cả những thời đại tương lai, ông vẫn xông pha trận mạc với giấc mơ chinh phạt cả thế giới trong lòng những người đàn ông ôm ấp bao hoài bão, tham vọng như tôi. Ông mãi là tượng đài bất tử của cả nhân loại và của những người đàn ông chân chính ngực mang chí lớn giữa trời đất mênh mông. Bộ phim hoạt hình Nhật Bản Fate Zero đã một lần nữa đưa hình ảnh Vua Chinh Phạt Iskandar lên một mức độ đỉnh cao của hình tượng người anh hùng chân chính, người đàn ông chân chính.

1. Vinh quang nằm ở bên kia đường chân trời. Vì không với tới nên mới thách thức. Cất tiếng chinh phạt, chứng minh được nó, tất cả đều vì bầy tôi đang dõi sau ta.

Trong thời đại ngày nay, có quá nhiều người trốn tránh vinh quang và thành công bằng cách núp trong cái vỏ bọc được gọi là an phận, an toàn. Họ không dám đương đầu với thách thức, họ sợ sệt chiến đấu nhưng trong sâu thẳm tâm hồn họ lại khát khao hương vị của chiến thắng và vinh quang. Nhưng Iskandar mà tôi khâm phục lại khác, ông dám thách thức tất cả những gì cần phải thách thức kể cả đó là những thứ kẻ tầm thường cho là bất khả bại. Ông dám mơ một giấc mơ kỳ vỹ, to lớn. Một giấc mơ mà kẻ tầm thường cho là mộng huyễn thiếu niên. Ông dám chiến đấu với một trái tim can đảm của một vị thần đang đập từng nhịp đập mãnh liệt trong lồng ngực ông. Lòng can đảm của ông mãnh liệt và khó tin vượt ngoài sức tưởng tượng của kẻ tầm thường, đến mức mà kẻ tầm thường phải cho rằng ông liều lĩnh và điên rồ. Nhưng kết quả thì sao? Rốt cuộc sau bao nhiêu khó khăn, gian nguy, sau bao nhiêu mất mát hy sinh, giấc mơ kỳ vỹ mà những kẻ tầm thường cho là mộng huyễn thiếu niên đã trở thành hiện thực. Kẻ tầm thường cho là ông liều lĩnh, điên rồ nhưng làm gì có kẻ liều lĩnh điên rồ nào đạt được những chiến công hiển hách như ông. Giấc mơ mà người đàn ông can đảm đến mức phi thường vượt trời đất này nắm giữ là giấc mơ chinh phạt những vùng đất nằm cuối đường chân trời- một giấc mơ của người thủ lĩnh quy tụ mọi giấc mơ của những chiến binh trong đạo quân chinh phạt dưới lá cờ chinh phạt; tất cả là bởi vì thứ anh sáng rực rỡ được gọi với cái tên vinh quang nằm cuối đường chân trời.

2. Nếu cái kết đó là kết quả của quyết định và lẽ sống của ta, ta sẽ chấp nhận nó và coi đó là điều không thể tránh khỏi. Ta có thể đau lòng. Ta có thể rơi lệ. Nhưng ta tuyệt không hối hận.

Con người khi lâm vào nghịch cảnh thường hối hận về những gì đã qua. Điều này quá bình thường và tự nhiên. Nhưng ít ai biết rằng, hối hận chẳng qua là thứ thừa thãi vì nó chẳng giải quyết được gì. Vả lại trong lúc nghịch cảnh thách thức con người thì những gì ta hối hận cũng có thể là những thứ không một chút tỳ vết - những thứ tốt đẹp và đúng đắn mà ta đã nỗ lực phấn đấu như một chiến binh ngoan cường mới kiến tạo được.

Hầu hết chúng ta đều có quyền chọn lựa cuộc sống và lẽ sống, bằng cách quyết định mọi thứ trong cuộc sống của ta. Những người hay hối hận thường là những người thiếu bản lĩnh và sự khôn ngoan. Từ điều này dẫn đến việc khả năng chọn lựa kém, mà khả năng chọn lựa càng kém thì càng dễ hối hận. Cứ như vậy, cái vòng luẩn quẩn này cứ diễn ra với họ. Nhưng Iskandar mà tôi ngưỡng vọng đã sớm cắt đứt cái vòng luẩn quẩn này. Ông không hối hận về bất cứ cái gì trong cuộc đời ông, kể cả khi những điều đó tồi tệ như thế nào đi chăng nữa.

Ông không hối hận vì ông biết ông luôn quyết định đúng. Ông không hối hận vì lẽ sống chinh phạt là “tín ngưỡng” lớn nhất của ông và tín ngưỡng đó thật hợp với một người không biết sợ và tham vọng như ông. Tín ngưỡng đó là lý tưởng cao đẹp của một chiến binh chân chính. Hãy thử nhìn lại cuộc đời Iskandar, ông đã sống một cuộc đời đáng sống bằng cách trung thành với lẽ sống, bằng cách dũng cảm tiến lên, phấn đấu quên mình, ông đã có những quyết định táo bạo nhưng đúng đắn. Vậy một người như ông, đâu cần hối hận.

3. Khi mà cái ngày cậu tìm ra được con đường để sống cho thật tự hào tới, thì có muốn hay không, cậu vẫn sẽ bị cuốn vào cuộc chiến của riêng mình. Đợi đến khi đó thì hẵng đi tìm chiến trường của riêng cậu.

Không một chiến binh nào mới sinh ra đã biết cầm gươm chiến đấu, kể cả đó là chiến binh được các vị thần yêu mến nhất. Cũng tương tự như vậy, không một người đàn ông nào thật sự chiến đấu khi chưa tìm ra được lý tưởng sống đúng đắn của riêng mình. Đến khi, một người đàn ông tìm ra lẽ sống của riêng mình để tin tưởng và trung thành bằng cả linh hồn lẫn tâm trí thì chiến trường dù không muốn cũng sẽ mở ra. Đến lúc đó, cuộc chiến mới thật sự bắt đầu và bản thân người xung trận sẽ phải chứng minh tư cách người chiến thắng của mình với thượng đế như Iskandar và đạo quân của ông đã chứng minh cho chúa trời.

4. Trong đây là trái tim tràn đầy quyết tâm đang đập của vị vua chinh phạt! Vinh quang nằm sau đường chân trời. Ở thời đại của ta, đó chính là lẽ sống cơ bản nhất.

Iskandar nói rằng trong thời đại của ông, vinh quang nằm sau đường chân trời là lẽ sống cơ bản nhất. Có lẽ điều này không hoàn toàn phù hợp đối với nhiều người trong thời đại ngày nay. Nhưng đối với tôi, đây lại là chân lý. Tôi cũng như Iskandar- sống là để chinh phạt- chinh phục linh hồn nhưng không hủy hoại thể xác, làm chủ nhưng không làm nhục- đó chính là ý nghĩa của chinh phạt. Và để được như vậy phải có một trái tim tràn đầy quyết tâm trong từng mạch máu, mãnh liệt đập từng nhịp.

5. Ta muốn được tái sinh làm con người, được cùng lớn lên với thế giới nơi ta đặt chân tới. Với đôi tay này ta sẽ chống lại trời đất. Đó chính là ý nghĩa của chinh phạt. Đã dám bắt đầu thì phải dám tiến lên và dám kết thúc. Đó là nghiệp chinh phạt của ta.

Những lời nói này của vua chinh phạt Iskandar có hơi cường điệu nhưng lại chứa đựng khí chất mãnh liệt hiếm có của một vị vua đã chinh phạt gần hết thế giới được biết đến vào thời đại mà ông tung hoành trên lưng ngựa. Không những vậy những lời tuyên bố hùng hồn này còn hiển hiện một triết lý nhân sinh cũng là phong cách sống vô cùng đúng đắn và cao đẹp đối với tất cả chúng ta: Đã dám bắt đầu thì phải dám tiến lên và dám kết thúc. Trong suốt bộ phim tôi không hề thích Gilgamesh mở miệng ra là chửi người khác tạp chủng và tôi cũng không thích Arthur Pendargon yếu đuối tư tưởng chưa thông suốt, người khiến tôi cảm mến nhất chính là Vua Chinh Phạt Iskandar. Ông xứng đáng là ngọn lửa bất diệt trong lịch sử thế giới.

 


Chia sẻ:

Có thể bạn muốn xem