Giải thích
- Phong cách :
+“Phong” là vẻ bề ngoài. “Cách” là cách thức để biểu hiện, trưng bày
ra. “Phong cách” là sự biểu hiện bản chất, những tính cách của bên
trong của con người.
+ Như vậy Phong cách (cung cách sinh hoạt, làm việc, hoạt động, xử
sự...) thể hiện cái riêng của một người hay một lớp người nào đó.
+ Nói cách khác Phong cách là “hình thức” để thể hiện “nội dung”.
- Phong cách đối với nhà văn: là tài nghệ của người nghệ sĩ ngôn từ trong
việc đem đến cho người đọc một cái nhìn mới mẻ chưa từng có về cuộc
sống, con người thông qua những hình tượng độc đáo và những phương
thức, phương tiện thể hiện đặc thù in đậm dấu ấn cá nhân của chủ thể
sáng tạo.
- Sắc màu với họa sĩ: là một trong những yếu tố quan trọng nhất, không
thể thiếu để làm nên một tác phẩm của một họa sĩ đích thực. Người họa sĩ
sẽ không thể trở thành một nghệ sĩ chân chính nếu như tác phẩm của họ
thiếu đi “sắc màu”.
- Kĩ thuật: là việc ứng dụng những kiến thức đã học hoặc những tri thức
sẵn có để thiết kế, sáng tạo hoặc duy trì những thành tựu,sản phẩm, mà
“sản phẩm” được hiểu ở đây chính là “tác phẩm văn học”.
- Cách nhìn: hay có thể coi là cách suy nghĩ, cảm nhận, đánh giá về một
vấn đề, một hiện tượng của đời sống. Tùy theo mối người, mỗi tâm hồn
khác nhau mà sẽ có những “cách nhìn” riêng về một vấn đề nhất định.
=> Ý kiến đã đưa ra sự so sánh về những khía cạnh quan trọng của hai bộ
môn nghệ thuật khác nhau là hội họa và văn học. Qua đó, nó như là
một sự khẳng định chắc chắn về vai trò thiết yếu của “phong cách” đối
với một nhà văn: không có phong cách thì người sáng tác sẽ không thể
được công nhận như một nghệ sĩ chân chính hay cũng không thể cho
ra đời những tác phẩm nghệ thuật đích thực.
2) Bình luận
*) Đánh giá: Ý kiến trên là một ý kiến hoàn toàn đúng đắn và sâu sắc
*) Lý giải
- Ở mỗi một tác phẩm văn học đều đòi hỏi ở nhà văn những yếu tố độc
đáo, sâu sắc, gây được ấn tượng với người đọc từ đó cho ra đời những
tác phẩm hấp dẫn, lôi cuốn, giàu giá trị. Muốn thế, người làm công việc
sáng tạo nghệ thuật buộc phải có một phong cách, cá tính riêng biệt, không trộn lẫn để tạo dấu ấn riêng trong mỗi tác phẩm cũng như trong lòng người thưởng thức.
- Một trong những mục đích sáng tác của nhà văn là để thể hiện và khẳng
định vị trí của con người chủ thể. Vì vậy, phong cách chính là yếu tố để thể hiện sự riêng biệt, cá tính độc đáo của người nghệ sĩ, tạo nên những sắc thái đặc sắc, không trộn lẫn với những tác phẩm của các nhà văn khác. Viết không chỉ là công việc để thể hiện “cách nhìn” mà còn là một sự khẳng định con người nhà văn, từ đó nhà văn sẽ tạo nên một chỗ đứng chắc chắn trong giới văn học nghệ thuật gắn liền với những tác phẩm đặc sắc.
- Phong cách văn học, cá tính sáng tạo là một trong những phẩm chất
quan trọng nhất của người nghệ sĩ. Người làm công việc sáng tác nghệ
thuật buộc phải tạo cho mình một phong cách riêng để làm nên sự đặc
sắc, thu hút trong từng tác phẩm. Nếu một tác phẩm ra đời mà nhà văn
không thể để lại dấu ấn của bản thân mình trong đó thì nó sẽ mãi không
được công nhận như một tác phẩm văn học chân chính mà chỉ là một sự
sao chép lại các vấn đề của đời sống một cách vô hồn, vô cảm.
- Sáng tác là công việc của người nghệ sĩ và những điều viết ra trong tác
phẩm chính là hiện thực đời sống được phản ánh lại bằng nghệ thuật. Do
đó, khi đi qua một cảm xúc, một tâm hồn đang thực sự rung động thì
những câu chữ viết ra sẽ thể hiện được cách nhìn, cách đánh giá, suy nghĩ
… của nhà văn đối với vấn đề được nói tới, từ đó nhà văn cũng đang gián
tiếp thể hiện con người bản thân qua tác phẩm của chính mình. Hơn nữa,
văn học là chuyện của cảm xúc, đã là một tác phẩm nghệ thuật thì sẽ
không thể đi trong nó yếu tố tình cảm của người sáng tác. Dù “kĩ thuật” có quan trọng nhưng một khi đã thiếu đi tình cảm thì những con chữ sẽ vĩnh viễn chỉ là những con chữ, không thể trở thành một tác phẩm văn học đúng
nghĩa.
- Mỗi con mắt khác nhau sẽ cho những cách nhìn khác nhau về một khía
cạnh của đời sống. Tùy theo mỗi tâm hồn cảm nhận mà những nhà văn sẽ
có cách đánh giá riêng về vấn đề được đề cập đến. Phong cách là thứ không thể sao chép hay bắt chước bởi mỗi người đều là một tâm hồn riêng biệt. Điều quan trọng ở đây là nhà văn phải tạo ra cho mình một phong cách độc đáo, đặc sắc cho đúng với nhiệm vụ sáng tạo nghệ thuật của
chính họ.
3) Chứng minh.
Chứng minh nhận định trên qua tác phẩm “Người lái đò sông Đà” ( Nguyễn Tuân ) và “ Vội vàng “ ( Xuân Diệu )
- Người lái đò sông Đà: Phân tích tác phẩm để thể hiện sự tài hoa và cái
“ngông” của nhà văn.
+ Tài hoa là cách Nguyễn Tuân thể hiện tài năng, nghệ thuật hơn người
trong cách nhìn nhận, phản ánh thế giới thiên nhiên và con người miền
sông nước một cách chân thực, giàu cảm xúc.
+ Ngông là hình thức, lối biểu hiện, cách biểu hiện khác đời khác người ở
những phép so sánh độc đáo, liên tưởng thú vị, sử dụng nhiều thuật ngữ
của các ngành khoa học - kĩ thuật,…
-Vội vàng: Tác phẩm đã thể hiện ở nhà thơ Xuân Diệu
+ Sự yêu đời và gắn bó với cuộc sống, sống hết mình vì cuộc sống .
+ Cách xây dựng nhiều hình thức nghệ thuật sáng tạo về nhịp điệu, ngôn
ngữ, hình ảnh thơ,…
+ Tâm hồn thơ tinh tế và nhạy cảm trước sự biến động của cuộc sống và
những bước đi của thời gian.
4. Đánh giá
- Yêu cầu đối với bạn đọc
- Yêu cầu đối với người nghệ sĩ.